Ten years ago, I was in the middle of applying for colleges. Back then, “bad luck” meant having a pop-quiz without preparation, receiving a lower-than-expected score on the SAT or TOEFL, or attending extra classes where I didn’t quite click with the teacher. My world revolved around studying for exams.
Everything changed when I started volunteering—whether it was visiting a children’s shelter or working on a photojournalism project about visually impaired students at Nguyễn Đình Chiểu School. It was through these experiences that I truly understood resilience and optimism.
Some of these children had completely lost their eyesight, yet they radiated joy, playing instruments flawlessly, singing beautifully, and speaking with humor and wisdom beyond their years. Others struggled with reading and speaking, yet they were always cheerful, friendly, and incredibly polite. I will never forget the moment when a little boy with speech difficulties suddenly rushed toward me, grabbed my arm, and held it close. At first, I thought he wanted something from me, but then I realized—he just wanted to give me a hug.
Some children weren’t born with disabilities, but their families couldn’t afford to care for them. With parents working far away, they were left in shelters with many other kids, and their progress was slow simply because no one had the time or resources to give them the attention they needed.
Then life took me abroad for my studies, and my time at home grew shorter. Every time I got the chance to learn something new, attend a conference, start a new job, or simply sit at a table with industry experts as their equal, I felt deeply grateful for how fortunate I had been. From a little kid in Vietnam, to someone discussing cutting-edge technology in high-level meetings in the USA—I was reminded again and again of the power of education, of how it had given me wings to fly.
During the Covid pandemic, I followed individuals who ran small charity classes, supporting them financially so they could continue teaching underprivileged children. Sadly, these efforts often didn’t last long—strained by a lack of resources, financial hardship, and the reality that many children had to work to help their families. Many volunteer teachers were students themselves, struggling to provide the structured support that these kids needed.
After much thought, I realized that the best way I could help now was by supporting well-established organizations—those with the resources, credibility, and influence to make a real, lasting impact.
So this year, for my birthday, I want to do something truly meaningful: raise funds to directly support children in need.
I’ve read stories of children helped by Blue Dragon—kids who were once homeless, or even victims of human trafficking, but with the right support and guidance, went on to graduate from university and become engineers, teachers, and so much more.
Let’s come together and give these children the gift of education, the chance to dream, and the opportunity to build a better future.
Thank you all for being a part of this. ❤️
📌 Disclaimer: Blue Dragon is not related to Nguyen Dinh Chieu school. I made that Youtube video myself back then when I was involved in our fund-raising project for Nguyen Dinh Chieu school, and the children's stories still inspire me until today.
💙 If we reach the target by the Children's day, I will match 50% of what we raised (and my company will match what I donate as well) so we can double our total contribution!
---
TIẾNG VIỆT
Mười năm trước, mình đang tất bật với việc nộp hồ sơ đại học. Hồi đó, “xui xẻo” chỉ đơn giản là bị gọi lên kiểm tra bài cũ mà chưa chuẩn bị, bị điểm SAT hay TOEFL thấp hơn mong đợi, hoặc đi học thêm mà không hợp với giảng viên. Cuộc sống của mình khi ấy chỉ xoay quanh việc học và ăn và đi thi.
Mọi thứ thay đổi khi mình bắt đầu tham gia hoạt động thiện nguyện—từ những lần đến thăm mái ấm trẻ em đến dự án phóng sự ảnh về học sinh khiếm thị tại trường Nguyễn Đình Chiểu. Chính những trải nghiệm ấy đã giúp mình hiểu được thế nào là nghị lực và sự lạc quan.
Có những em mất hoàn toàn thị lực, nhưng lúc nào cũng rạng rỡ, chơi đàn không sai một nốt, hát rất hay và nói chuyện hài hước, thông minh hơn cả tuổi của mình. Có những em gặp khó khăn trong việc đọc và nói, nhưng lúc nào cũng vui vẻ, thân thiện và vô cùng lễ phép. Mình vẫn nhớ mãi khoảnh khắc một cậu bé bị chậm nói bất ngờ chạy đến, nắm chặt lấy tay mình. Ban đầu, mình nghĩ em muốn giành lấy thứ gì đó, nhưng hóa ra—em chỉ muốn ôm mình.
Có những em không bị khuyết tật bẩm sinh, nhưng vì gia đình quá khó khăn, bố mẹ phải đi làm xa nên được gửi vào các trung tâm, sống cùng rất nhiều trẻ khác. Các em không có cơ hội nhận được sự quan tâm đủ đầy, nên tiến bộ chậm hơn.
Rồi cuộc sống đưa mình ra nước ngoài học tập, và thời gian ở nhà ngày càng ít lại. Nhưng mỗi khi có cơ hội học điều gì mới, tham gia hội thảo, bắt đầu công việc mới, hay chỉ đơn giản là ngồi trong một cuộc họp ngang hàng với các chuyên gia đầu ngành, mình lại cảm thấy vô cùng biết ơn vì những may mắn mà mình có được. Từ một đứa trẻ Việt Nam, đến một ngày được thảo luận về công nghệ tiên tiến trong các cuộc họp cấp cao tại Mỹ—mình càng thấm thía sức mạnh của giáo dục, và nó đã chắp cánh để mình bay xa như thế nào.
Trong đại dịch Covid, mình theo dõi một số cá nhân tổ chức các lớp học tình thương và đóng góp để họ có thể tiếp tục dạy các em nhỏ kém may mắn. Nhưng đáng buồn thay, những nỗ lực này thường không kéo dài được lâu—bởi thiếu nguồn lực, khó khăn tài chính, và thực tế là nhiều em phải đi làm để phụ giúp gia đình. Nhiều gia sư thiện nguyện cũng chỉ là sinh viên, chưa có kinh nghiệm hỗ trợ những trẻ em có hoàn cảnh đặc biệt.
Sau nhiều suy nghĩ, mình nhận ra cách tốt nhất để đóng góp bây giờ là hỗ trợ những tổ chức uy tín—nơi có đủ nguồn lực, sự tin cậy và tầm ảnh hưởng để tạo ra sự thay đổi thực sự và lâu dài.
Vậy nên, nhân dịp sinh nhật năm nay, mình muốn làm một điều thật ý nghĩa: gây quỹ để hỗ trợ trực tiếp cho những em nhỏ có hoàn cảnh khó khăn.
Mình đã đọc về những câu chuyện của các em được tổ chức Blue Dragon giúp đỡ—những đứa trẻ từng sống lang thang, thậm chí là nạn nhân của nạn buôn người, nhưng nhờ có sự định hướng và hỗ trợ đúng cách, các em đã tốt nghiệp đại học, trở thành kỹ sư, giáo viên, và còn hơn thế nữa.
Hãy cùng mình chung tay, trao tặng cho các em món quà của tri thức, cơ hội để mơ ước và xây dựng một tương lai tươi sáng hơn.
Cảm ơn mọi người vì đã đồng hành cùng mình. ❤️
📌 Lưu ý: Blue Dragon không liên quan đến trường Nguyễn Đình Chiểu. Video mình từng làm trên YouTube là một phần trong dự án gây quỹ cho trường Nguyễn Đình Chiểu, và đến tận bây giờ, những câu chuyện của các em vẫn là nguồn cảm hứng lớn đối với mình.
💙 Nếu chúng ta đạt được mục tiêu gây quỹ trước Ngày Quốc tế Thiếu nhi, mình sẽ đóng góp thêm 50% số tiền gây quỹ được (và công ty mình cũng sẽ đóng góp thêm số tiền tương ứng với số mình quyên góp), tức là tổng đóng góp của chúng ta sẽ được nhân đôi!
Anonymous
Feb 18, 2025
North Carolina, US
Anonymous
Feb 16, 2025
New York, US
Austin Farr
Feb 14, 2025
North Carolina, US
“góp sức cùng bạn Linh!!”
Minh Huyen Dong
Feb 13, 2025
BRU, BE
Anonymous
Feb 12, 2025
South Carolina, US
“From Boba & Melo”
Thu-Yen Nguyen
Feb 12, 2025
North Carolina, US
“meaningful project”
Anh Nguyen
Feb 12, 2025
North Carolina, US
“Thank you so much for organizing this fundraiser. Your effort to support children in need is truly appreciated, and your generosity is making a real difference in their lives. — Cảm ơn cậu rất nhiều vì đã tổ chức buổi quyên góp này. Sự đóng góp của cậu để hỗ trợ các em nhỏ gặp khó khăn thật sự đáng trân trọng, và sự hào phóng của cậu sẽ mang lại sự khác biệt lớn trong cuộc sống của các em.”
Phuc Nguyen
Feb 12, 2025
Texas, US
Anonymous
Feb 12, 2025
North Carolina, US